Chúng ta vốn biết phụ nữ xưa luôn có tiêu chuẩn bắt buộc phải theo. Chính là “tam tòng, tứ đức”. Tam tòng là gì? Là tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử. Còn tứ đức chính là “công, dung, ngôn hạnh”. Vậy đến thời điểm hiện đại tiêu chuẩn của phụ nữ có còn như trước đây? Hay có sự thay đổi? Cùng đi tìm câu trả lời ngày hôm nay nhé.
Trước tiên, tìm hiểu “công, dung, ngôn, hạnh” của các cô, các bà là thế nào?
Công: Được hiểu là nữ công gia chánh, tức là người phụ nữ biết làm việc nhà, may vá, thêu thùa và chăm sóc, nuôi dạy con cái.
Dung: Được hiểu là dung nhan, tức là người phụ nữ đẹp cả bên trong (tâm hồn) và bên ngoài (khuôn mặt). Và đối với người phụ nữ xưa, tiêu chuẩn của cái đẹp là sự dịu dàng, thùy mị, nhu mì và dũng cảm.
Ngôn: Được hiểu là lời ăn tiếng nói, tức là lời nói mềm mỏng, lịch sự, kín đáo… kết hợp với cử chỉ phù hợp, thể hiện sự trang nhã, đoan trang, thông minh, khéo léo của người phụ nữ.
Hạnh: Được hiểu là người có đức, tức là người có đạo đức, nhân hậu, hiếu thảo, yêu thương, chung thủy…
Thế còn bây giờ thì sao?
- CÔNG.
Đến thời điểm hiện tại, phụ nữ không phải đầu bù tóc rối, suốt ngày chỉ ở nhà. Chăm con, chăm sóc nhà cửa, chỉ quẩn quanh trong bốn bức tường nữa. Mà họ đã có những khoảng trời riêng, có những mục tiêu khác nhau. Công ở đây có thể hiểu là công việc. Người phụ nữ có sự nghiệp, họ có thể san sẻ gánh nặng với chồng. Khi có kinh tế việc chăm sóc gia đình chắc chắn sẽ tốt hơn rất nhiều. Thuê người dọn dẹp, hay đầu tư vào những trang thiết bị hiện đại cho ngôi nhà thân yêu. Và các con cũng sẽ được hưởng những điều tốt nhất. Vậy nên công hiện tại là sự nghiệp, là những lúc rảnh rỗi có thể cắm hoa, vẽ tranh, nấu bữa ăn ngon.
- DUNG
Thời nào cũng vậy dù xưa hay nay. Người phụ nữ nào cũng đều yêu cái đẹp hết. Chỉ có điều có lẽ tiêu chuẩn cái đẹp bây giờ sẽ khác so với trước đây. Trước đây 1 người phụ nữ đẹp thì sẽ có “khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang”. Một gương mặt tròn đầy phúc hậu, lông mày lá liễu. Còn giờ thì sao? Có muôn vàn tiêu chuẩn cái đẹp khác nhau, mặt trái xoan, mặt Vline, lông mày ngang, … Và họ đẹp theo cách mà họ tự tin nhất chứ không phải là đẹp cho ánh nhìn của người khác. Còn tính tình thì không chỉ là dịu dàng, nhã nhặn mới là đẹp. Các cô gái tính tình bây giờ có thể dùng từ “phóng khoáng”, mạnh mẽ để hình dung. Họ không còn là những cành hoa mảnh mai yếu đuối nữa. Mà còn có thêm cả gai nhọn bảo vệ bản thân. Bất cứ người phụ nữ nào cũng sẽ có 1 vẻ đẹp mà mình hướng tới. Họ yêu nét đẹp đó, dù có thể điều đó không được lòng số đông. Có lẽ sự “can đảm” này là điều khác biệt nhất ở chữ “dung” này so với xưa và nay.
- NGÔN.
Lời ăn, tiếng nói là điều bất cứ ai cũng lên chú trọng. Với trước đây các cô gái sẽ “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên”. Cử chỉ hành động của họ mỏng manh, nhu mì. Thế nhưng cho đến hiện nay “ngôn” không còn quá nhiều cô gái đi theo. Các cô gái của thời đại mới, có tri thức, có sự tự tin, có địa vị. Họ thậm chí còn có những lời nói “đanh thép”, lời nói có sức nặng. Không còn bước đi nhẹ nhàng nữa. Mà họ vui vẻ, nhảy nhót, chạy nhảy làm điều mà mình muốn, mình yêu. Đương nhiên sẽ vẫn có các cô gái đi theo chữ “ngôn” ngày xưa. Nhưng dù thay đổi ra sao thì “ngôn” của mọi cô gái vẫn lịch sự, văn mình chứ không thô lỗ đâu nhé.
- HẠNH.
Có tài, có đức, là người nhân hậu, chung thủy. Thời xưa có lẽ tài của các cô gái sẽ là “cầm, kỳ, thi, họa”. Còn giờ cái tài của các cô nhiều lắm. Trên thương trường đạt được những thành tựu to lớn. Trên chính trị cũng đảm nhận những chức vị quan trọng. Khiến cánh mày râu cũng phải nể phục. Người con gái chung thủy thì đời nào cũng vậy đều yêu thương chồng con hết mực. Tuy nhiên họ không cam chịu như trước đây, 1 chồng nhiều vợ nữa. Thời điểm này chúng ta kết hôn với 1 người và chung thủy với họ. Nếu nửa kia lừa dối, phản bội thì sẽ chia tay mà không đắn đo gì. Chung thủy với người yêu mình, thương mình, tình cảm sẽ được xuất phát từ hai phía.
Dù là thời nào có lẽ bốn tiêu chí trên vẫn là thước đo chuẩn mực. Nhưng những lý giải của nó sẽ hợp thời hơn, giúp cho phụ nữ phấn đấu để có cuộc sống tốt hơn, hạnh phúc hơn.